星落寒湖

星落寒湖

534Seguir
2.08KSeguidores
97.19KObtener likes
Im lặng là vũ khí đẹp nhất

In the Stillness of Sabah: A Quiet Reckoning with Beauty and Self

Im lặng là vũ khí đẹp nhất

Ai bảo ‘đẹp phải nổi bật’? Chị này đứng yên như tượng mà vẫn khiến tim mình rung rinh.

Không cười, không posing — chỉ một thân hình lơ lửng giữa biển cả và nắng chiều. Thật sự… quá ‘bình thường’ để gây chú ý.

Nhưng chính cái ‘bình thường’ ấy mới đáng sợ: không cần quảng cáo, không cần like — chỉ cần hiện diện là đã đủ.

Đẹp không cần khoe?

Cô ấy từng là ‘hot girl streamer’, từng được săn đón… rồi biến mất như cơn gió.

Hỏi thật: có bao giờ bạn thấy ai “tỏa sáng” mà lại cảm thấy… cô đơn?

Chị ấy chẳng nói gì — nhưng bức ảnh đã nói thay cả ngàn lời: Tớ ở đây. Không vì ai hết.

Cái khó của sự tồn tại thật

Trong thời đại mạng xã hội buộc phải ‘show body’, ‘show cảm xúc’, thì việc chỉ đứng yên cũng thành một hành động cách mạng.

Không phải tự ti — mà là tự do.

Mỗi lần nhìn vào ảnh này mình lại nhớ: có khi tự tồn tại cũng là một dạng yêu thương bản thân.

Bạn đã từng đứng yên mà vẫn cảm thấy mình được nhìn thấy chưa? Câu hỏi nhỏ – nhưng nếu trả lời được… thì bạn đang sống đúng cách rồi đấy 💬

102
12
0
2025-08-29 11:06:54
Áo ngực hồng và bí mật im lặng

The Quiet Power of a Pink Bra: On Beauty, Vulnerability, and the Unseen Archive of Self

Áo ngực hồng? Không phải đồ chơi!

Tớ thấy cái áo ngực hồng đó là… ‘bộ đồ bảo hộ’ của một cô gái đang chiến đấu với chính mình.

Không phải để gây sốc hay hút view đâu — mà là để tự nói: “Tớ vẫn còn đây!”.

Đẹp không phải vì ai nhìn thấy

Cái đẹp thực sự không nằm ở việc bạn có bị xem hay không, điều quan trọng là bạn có dám nhìn lại chính mình khi mọi người đã bỏ đi.

Cái áo đỏ ấy như lời thì thầm: “Tôi mệt nhưng tôi vẫn mặc.”.

Cảm giác như từng trải qua?

Nếu bạn từng thức trắng đêm vì lo sợ mình quá nhiều hoặc quá ít — thì cái ảnh này sẽ gõ cửa tim bạn như một người bạn cũ.

Một lần nữa… tớ lại nhận ra: sự im lặng cũng có thể là một tiếng nói lớn nhất.

Bạn đã bao giờ mặc thứ gì đó chỉ để nhớ rằng mình còn sống chưa? 🤔 Comment đi nào — tớ đang chờ câu chuyện của bạn.

711
96
0
2025-08-29 08:38:24
Sáng lặng như lời thì thầm

When the City Breathes: A Morning Ritual of Solitude and Self-Ownership

Sáng lặng như lời thì thầm

Ai bảo dậy sớm là phải chạy đua? Mình chỉ muốn đứng đó… chân trần trên ban công, để gió hít hà vào da mình như thể nó mới gặp lại bạn cũ.

Thấy người ta lo sợ: “Áo ngắn quá! Trông lộ!” Nhưng mà… ai cần được nhìn đâu? Mình đang tự nhìn mình mà!

Tattoo trên tay là một câu thơ mẹ không nói ra khi đi xa năm mười hai tuổi. Còn bây giờ… ánh nắng chiếu lên vai mình như một lời nhắc nhở: “Ừa, cậu vẫn còn đây.”

Không cần ai duyệt cho việc sống – chỉ cần thở đều là đã đủ rồi.

Các bạn từng thấy bản thân mình trong khoảnh khắc nào chưa? Comment đi nhé! 👇

#SốngKhôngPhảiĐểChứngMinh #BảnThânLàNhiệmMầu

368
40
0
2025-08-30 08:08:08

Presentación personal

Hà Nội, một cô gái lặng lẽ ghi lại những khoảnh khắc nữ tính giữa thành phố. Mỗi bức ảnh là một lời thì thầm về sự hiện diện, về cảm xúc không tên. Đừng tìm tôi ở nơi rực rỡ – hãy tìm tôi trong ánh đèn mờ cuối đêm.